Đưa Mẹ Về
![]() |
|
![]() |
|
Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Sang bên này mẹ gặp các con rồi Thấy gia đình được đầm ấm êm vui Vậy là đủ, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Vừa sáng ra nhà đã vắng mọi người Mẹ ở nhà lủi thủi một mình thôi Buồn chết được, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Mẹ ở đây là gánh nặng cho con Gia đình con, mẹ thấy... có gì không ... Chắc tại mẹ, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Mẹ thương con đã vì mẹ khổ nhiều Con đi làm, con vất vả sớm chiều Thêm mẹ nữa, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Từ xưa nay mẹ thích chuyện ngọt ngào Ở với con đôi lúc ... thấy làm sao ... Mẹ không hiểu, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Hàng xóm này là hàng xóm ... người dưng Sống ở đây có miệng cũng như câm Cô đơn lắm, đưa mẹ về con nhé ! Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá Không, đừng đưa viện dưỡng lão con ơi Nghe cái tên mẹ đã sợ lắm rồi Con nghe mẹ, đưa mẹ về con nhé ! "Đưa mẹ về, mẹ ở đây buồn quá !" Một trời buồn đổ lệ ... tiễn mẹ đi Đã muộn rồi ! Tang lễ lớn ích gì ! "Mẹ buồn quá, đưa mẹ về con nhé !" |
Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013
Đưa mẹ về con nhé.
Thứ Tư, 5 tháng 6, 2013
Một thời áo tím
Một thời áo tím

Áo tím một thời áo tím xưa
Tôi yêu màu tím nói sao vừa
Yêu cả những chiều tan lớp học
Áo tím một mình đi dưới mưa
Những chiếc áo dài tím nên thơ
Tím để cho tôi phải đợi chờ
Ôi màu áo tím ngày xưa ấy
Tôi đã bao lần tôi ước mơ
Áo tím ngày xưa rất dịu hiền
Tuổi vừa mười sáu biết làm duyên
Má hồng chưa điểm màu son phấn
Mà đã bao người phải đứng tim
Áo tím ngày xưa ước những gì
Chắc là không phải một mùa thi
Cũng không là nắng vàng trên tóc
Mà ước mưa rơi chẳng hạn kỳ
Áo tím ngày xưa ước mộng nhiều
Tim hồng không ngỏ, chẳng đường yêu
Mà sao cứ mỗi lần mưa đổ
Lại thả hồn trôi với những chiều
Ðồng Khánh một hôm bỗng rộn ràng
Sân trường vui nhộn tiếng cười vang
Tôi tìm áo tím nhưng không thấy
Hỏi thì biết được đã sang ngang
Áo tím giờ đây đã có chồng
Xa rời thầy bạn bước sang sông
Vu quy ngày lễ thay màu áo
Bỏ lại áo dài tím mênh mông

Ttbn

Áo tím một thời áo tím xưa
Tôi yêu màu tím nói sao vừa
Yêu cả những chiều tan lớp học
Áo tím một mình đi dưới mưa
Những chiếc áo dài tím nên thơ
Tím để cho tôi phải đợi chờ
Ôi màu áo tím ngày xưa ấy
Tôi đã bao lần tôi ước mơ
Áo tím ngày xưa rất dịu hiền
Tuổi vừa mười sáu biết làm duyên
Má hồng chưa điểm màu son phấn
Mà đã bao người phải đứng tim
Áo tím ngày xưa ước những gì
Chắc là không phải một mùa thi
Cũng không là nắng vàng trên tóc
Mà ước mưa rơi chẳng hạn kỳ
Áo tím ngày xưa ước mộng nhiều
Tim hồng không ngỏ, chẳng đường yêu
Mà sao cứ mỗi lần mưa đổ
Lại thả hồn trôi với những chiều
Ðồng Khánh một hôm bỗng rộn ràng
Sân trường vui nhộn tiếng cười vang
Tôi tìm áo tím nhưng không thấy
Hỏi thì biết được đã sang ngang
Áo tím giờ đây đã có chồng
Xa rời thầy bạn bước sang sông
Vu quy ngày lễ thay màu áo
Bỏ lại áo dài tím mênh mông

Ttbn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)